Hắn Online

Tuyết Đầu Mùa – Những Mảnh Thủy Tinh Của Trời

 Tuyết Đầu Mùa – Những Mảnh Thủy Tinh Của Trời

Tuyết đầu mùa – Ảnh của Hắn Online


Có những vẻ đẹp chỉ đến khi vạn vật dường như đã lụi tàn. 

Đó là khi những cành cây khô trụi lá, trơ trọi giữa mùa đông, bỗng một sáng thức dậy lại được khoác lên mình lớp áo bông tuyết trắng tinh khôi.

Đối với Hắn "Tuyết đầu mùa" luôn mang một sức hút kỳ lạ. Nó không chỉ là sự thay đổi của thời tiết, mà là một sự hóa thân của thiên nhiên. Bạn đã bao giờ quan sát những bông tuyết đọng trên cành cây dưới ánh đèn đường ban đêm hay ánh nắng hanh vàng ban ngày chưa? Chúng không đơn thuần là màu trắng. Chúng lấp lánh, phản chiếu ánh sáng như hàng triệu mảnh thủy tinh vụn, tỏa ra sắc cầu vồng ảo diệu. Một vẻ đẹp mong manh nhưng rực rỡ đến nghẹt thở.

Trong cái không gian trắng xóa ấy, con người bỗng trở nên nhỏ bé hơn. Chúng ta có xu hướng thu mình lại trong ba bốn lớp áo dày cộm, tìm kiếm một chút hơi ấm từ chính mình. Nhưng có một sự thật mà chỉ những ai đứng giữa trời tuyết mới hiểu: Cái lạnh thực sự không đến từ tuyết.

Tuyết rơi rất êm, nhẹ nhàng và tĩnh lặng. Cái lạnh cắt da cắt thịt, cái lạnh len lỏi vào tận sâu trong tim chính là Gió. Gió mang cái rét buốt đi xuyên qua những lớp áo, cứa vào da thịt như một lưỡi dao vô hình, và đôi khi, nó cứa vào cả những nỗi lòng đang dang dở. Tuyết làm cảnh vật đẹp hơn, nhưng gió mới là thứ nhắc nhở chúng ta về sự khắc nghiệt của mùa đông.

Tuyết đầu mùa giống như một lời nhắc nhở: Cái gì càng đẹp, đôi khi càng đi kèm với sự buốt giá. Nhưng nếu không có cái lạnh ấy, liệu chúng ta có trân trọng những mảnh thủy tinh lung linh trên cành cây khô kia?